Dấu son
Ở một trường tư nọ, các cô gái lớp 12 bắt đầu sử dụng son. Họ thường trang điểm trong nhà vệ sinh. Ðó cũng là điều bình thường nếu họ không có thói quenép môi vào gương và để lại đó hàng tádấu son. Hàngðêm, người lao công phải tới lau sạch và sáng hômsau, các cô gái lại làm tấm gương nhòe nhoẹt những dấu son. Cuối cùng, hiệu trưởng quyết định ra tay để lập lại kỷ luật. Bà gọi các côgái tới nhà vệ sinhcùng với anh lao công, giải thích cho các cô rằng những dấu son họ để lại ðã gây phiền toái cho người phải dọn nó như thế nào.
Ðể chứng minh cho sự khó khăn của việc lau sạch gương, bà ðề nghị anh lao công làm thử trước mặt các cô gái.
Anh chàng cầm lấy cây lau nhà cán dài, nhúng vào bồn cầu và bắt đầu lau gương.
Kể từ đó, dấu son tuyệt tích trên những tấm gương.
Bài học giải phẫu
Một vị giáo sýðang hýớng dẫn các sinh viên ngành y thực tập bài học ðầu tiênvề giải phẫu tử thi. Ông ta quyết ðịnh chỉ dẫn cho họ một số ðiều cõ bản trýớc khi bắt ðầu công việc.
- Các anh cần phải có khả nãng làm ðýợc hai việc sau ðây trýớc khi trở thành nhà giải phẫu. Ðiều ðầu tiên mà các anh cần là khôngðýợc có cảm giác sợ hãi.
Ðể chứng minh lời mình ðang nói, ông chọc ngón tay vào hậu môn của tử thi vàðýa lên miệng liếm. Rồi ông ta yêu cầu các sinh viên của mình phải làmgiống nhý vậy trýớc mặt nhau. Sau một vài phút bị sốc và im lặng, các sinh viên cũng phải lần lýợt làm theo.
- Ðiều thứ hai mà các anh cần phải có là khả nãng quan sát và phánðoán một cáchchính xác: Tôi ðã lấy ngón tay giữa chọc vào hậu môn của tử thi, nhýng tôi lại liếmngón tay trỏ của tôi!
Tuần học đầu tiên
Sau tuần học đầu tiên ở trường, cô bé 6 tuổi bày tỏ với mẹ:
- Con nghĩ mình đang phí hoài thời gian ở cái nơi đó!
- Sao thế con yêu? – mẹ bé hỏi.
- Họ biết con không thể đọc,không thể viết, vậy mà họ lại còn không cho con nói chuyện với các bạn trong lớp nữa